Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Keyword #3. Mười tám

Mình mười tám tuổi. Hoặc chưa đủ. Nhưng cũng rất gần rồi.

Ngày xưa, vẫn nghĩ mười tám là mốc thiêng liêng của cuộc đời một người. Như thể có cái gì đó thay đổi trong tâm hồn, để từ tuổi mười bảy bẻ gãy sừng trâu trở thành Mười tám, mạnh mẽ và đầy trách nhiệm. Có đủ sức mạnh, và có nghĩa vụ phải chăm sóc những người thân yêu nhất của mình.

Hình như bạn bè mình đã trưởng thành ở tuổi mười tám. Có những người rời vùng trời nhỏ hẹp, đến những phương trời mới học tập, tìm kiếm những ước mơ. Có những người lập hẳn studio, hay một cửa hiệu riêng, hay đi làm tình nguyện, ngay sau khi thi Đại học. Có những người, đơn giản là trở nên mạnh mẽ hơn, đáng tin cậy hơn.

Ai cũng kiếm tìm. Ai cũng trải nghiệm. Ai cũng đổi thay. Để trở nên mạnh mẽ hơn, và có ích hơn.
Hình như chỉ có mình, vẫn quẩn quanh trong những gì đã cũ, kiếm tìm những thứ có thể cho mình, chút ít thôi, thứ gọi là cảm giác an toàn. Có chút buồn, trong khi người tươi mới, hạnh phúc và bận rộn, chỉ có một mình mình, vẫn vậy, mê mải kiếm tìm thứ gì đó ngoài tầm với.

Tuổi mười tám đầy hy vọng và khao khát của mình, hình như đã trôi qua từ những ngày xưa rất xưa. Bây giờ còn sót lại, có chăng, chỉ là níu kéo và tàn tích.

Cảm giác mình vẫn sống rất kỳ diệu. Khi bước ra đường lúc sáng sớm, hít vào chút không khí trong lành. Khi được thử thứ gì đó mới mẻ. Khi yêu thương và được yêu thương. Nhưng hình như có một "mình" khác, kẹt ở một góc thời gian. Chơi vơi. Bơ vơ. Lạc lối.

Mình vốn luôn là một người mâu thuẫn. Mười tám, mang theo rất nhiều ước mơ, mà mình không đủ can đảm, không cho mình can đảm để vượt mọi trở ngại mà thực hiện.

Mà thực ra thì, mình vẫn chưa mười tám mà, đúng không? Cứ trẻ con thêm chút nữa, ích kỷ thêm chút nữa, để được bảo bọc thêm chút nữa...

Chút thời gian cuối cùng, cho một Mười tám của sự đổi thay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét